Một ngày năm 1948, một quản lý cửa hàng máy móc nọ đồng thời là một nhà phát minh tên George de Mestral đi bộ với chú chó của mình gần nhà tại Swiss Alps. Khi quay về họ bị dính đầy lông. Ban đầu, ông bực mình trong lúc nhổ chúng ra, nhưng sau đó ông trở nên bị kích thích, tò mò. Ông thắc mắc điều gì khiến cho chúng dính quá chặt vào quần áo như thế.
Đặt một cọng lông dưới chiếc kính hiển vi, ông thấy những cái móc được gắn vào những cuộn thòng lòng nhỏ xíu trong chất liệu vải. Ý tưởng về một “cái móc thòng lọng cong” ra đời. Tuy nhiên, việc sản xuất dải móc hóa ra không phải là một ý tưởng dễ dàng. Ông đến Lyon (Pháp) để trình bày ý tưởng với những chuyên gia ngành dệt. Họ cười ông. Nhưng một người thợ dệt ở đó đã quan tâm đến ý tưởng của de Mesral. Cả hai bắt đầu làm việc cùng nhau và thành công trong việc sản xuất một vật mẫu khả thi.
De Mestral sau đó nhanh chóng tìm được một nhà sản xuất khung cửi dệt vải Thụy Sĩ đồng ý sản xuất sản phẩm của họ. Nhưng công việc không mấy dễ dàng, mau chóng khiến nhà sản xuất bỏ cuộc.
De Mestral buộc phải đảm nhiệm nhiệm vụ này một mình. Hàng tháng trời ông ta đã tiến hành những thử nghiệm khác nhau. Nhiều tháng trôi qua, vẫn chẳng có giải pháp nào cả. Ông đã mất tất cả sự hỗ trợ của những người ủng hộ ông. Ông trở nên khánh kiệt. Tuyệt vọng, de Mestral lui về một căn nhà gỗ trong núi để xem xét lại vấn đề.
Khi quay trở về ông đã liên lạc lại với người bạn dệt của mình để thảo luận một hướng tiếp cận mới. Cả hai xây dựng một khung cửi đặc biệt. Một nhà phát minh đã đồng ý tài trợ cho cuộc phiêu lưu này. De Mastral đặt tên cái móc mới là Velco – vel là velvet (nhung), cro là crochet (đan bằng móc). Ông đã lấy bằng sáng chế vào năm 1955 và đến năm 1959 đã bán được hơn 60 triệu thước Anh ().914m) mỗi năm. Năm ngoái, tổng doanh số bán hàng của công ty lên hơn 250.000.000USD, với 3300 nhân công.
Tám năm kiên trì của George de Mastral đã được đền đáp hậu hĩnh.
0 Nhận xét